Sau 4 năm, Hạnh, Tường và tôi lại về thăm VN. Xin ghi lại vài dòng để chia sẻ cùng các bạn ex-kiwis.
Gặp gỡ MitChong:
8-3 Sài Gòn Xưa
Tôi đã e-mail trước Bùi Việt Long nhờ ông bạn hiền tổ chức cho 1 buổi gặp mặt, và đã tính trước là vào tối 8-3. Về SG 7-3 gọi cho Long thì bạn hiền bận công việc đến giai đoạn critical nên không còn nhớ ngày giờ gì cả và chưa làm gì hết. Long sorry và bắt đầu gọi điện thoại kêu gọi các MC Saigon. Đến chiều 8/3 đến nơi hẹn tại nhà hàng Sài Gòn Xưa ở đường Phạm Ngọc Thạch (Duy Tân cũ) thì các bạn lục tục đến, được 6 cặp Cẩm Tâm, Chinh Sáng, Tuyền Liễu, Long Thủy, Quang Vân (xin lỗi giờ không nhớ chắc tên chị Ngô Đức Quang, xin các bạn SG sửa giùm), 2 MC chổng Ngô Đức Long và Trần Trọng Việt, vợ không có mặt tại SG. Thiếu 2 khuôn mặt thường xuyên Trần Bá Tước và Hồ Bảo Bình bận việc không đến được. Thế hệ trẻ có cháu nội (ngoạỉ) của Tuyền Liễu và Tường, con trai tôi.
Hàng trước: Tâm, Sáng, Thủy, Hạnh, Vân, Liễu, cháu nội Tuyền Liễu
Hàng sau (đứng sau vợ): N Đ Long, Cẩm, Chinh, B V Long, Tuấn, Quang, Tuyền
(Chụp ảnh: Tường)
Hơn 30 năm tôi mới gặp được anh Ngô Đức Quang. Hồi ở Auckland anh Quang ở cách hostel của Triết và tôi 1 block và tụi tôi vẫn qua lại thăm anh. Anh Quang ít tham gia sinh hoạt MC ở SG, nên lần này gặp được anh chị là 1 may mắn và vui mừng lớn cho tôi. Đây cũng là lần đầu tiên được gặp Ngô Đức Long từ 1972 ở Auckland, và Trần Trọng Việt (lần đầu được gặp). Kéo được Việt tới là 1 tình cờ, vì nói chuyện các MC bảo là khi ra Hà Nội có thể gặp Việt và 1 người gọi cho anh, mới biết anh đang ở SG, và Tuyền với special connection với Việt, đã mời được anh đến nhà hàng chung vui. Tôi vẫn còn nhớ vài câu lục bát của Việt bèn xổ ra cho anh nghe:
Tôi đi gió lộng mù suơng
Trăm năm se sắt một đường tóc bay
Trong bữa tiệc, vợ Việt ở Hà Nội gọi điện thoại cho anh, và Việt đưa phone cho Chinh để confirm là đang vui chơi lành mạnh với các bạn MC đứng đắn. Thật là:
Tôi đi gió lộng mù suơng
Trăm năm chẳng thoát lưới nàng kiểm tra
Việt hỏi thăm Yến Tuyết. Tôi sẽ gởi điạ chỉ e-mail của Việt cho Tuyết sau.
Vì là ngày 8/3 nên câu chuyện cũng xoay quanh các bà. Nào là đọc thơ (mà anh Bình và Tuân Như đã post trên MC forum):
Mừng ngày mồng 8 tháng 3
Tui giặt dùm bà cái áo của tui!
Các phát biểu sau đây được ghi nhận (nhớ lại và chưa hẳn là chính xác, vì tôi trí nhớ bây giờ khá kém):
Chinh: Vợ ta thay cha mẹ săn sóc ta, dạy dỗ ta. Vậy ta nên thành thật và khai báo với vợ những chuyện mình làm, để xong những việc cuả ta (mà cũng là việc của vợ ta).
Anh chị Cẩm Tâm bao giờ cũng là cái đinh của party, với những câu phát biểu bạo:
Anh Cẩm:
Bạn gái: Anh có thích chơi cầu lông (badminton) không?
Cẩm: Môn thể thao nào mà có lông thì anh đều thích cả
Chị Tâm: Các ông thu hút các bà qua cách nói chuyện, nói lăng nhăng bằng miệng nghe cho vui, có thể nói là các ông "đĩ miệng".
Hôm đó các mỗi một cặp đều chụp 1 ảnh kỷ niệm, lấy nền là cây cối hồ nước ở nhà hàng. Rất tiếc là cái máy ảnh của tôi bị mất ngày 11-3, tiêu hết các ảnh các anh chị và ảnh có Trần Trọng Việt. Ảnh post là từ máy Bùi Việt Long, bị hết battery nửa chừng nên cũng thiếu.
Saigon bây giờ traffic jam hơn hẳn 2003. Các anh chị Chinh Sáng và Cẩm Tâm bị kẹt traffic cả 1 giờ trên đường. Taxi đi thường bị kẹt và chờ lâu.
12-3 Nhà anh chị Cẩm Tâm
Long Thủy và tụi tôi đi taxi đến nhà anh chị Cẩm Tâm ở Gò Vấp. Nhà khó tìm, anh Đinh Văn Quí đi xe ôm đến tìm không ra, phải gọi điện thoại và chị Tâm xách xe ra rước về. Khách đến có: anh Đinh Văn Quí, Chinh Sáng, Tuyền Liễu, Long Thủy, Tuấn Hạnh, Nguyễn Hữu Phương. Đặc biệt có anh Phan Tiến Nam, bạn thân với các MC làm ở Ngân Hàng Phát Triển Kỹ Nghệ. anh Trần Bá Tước không đến được, gọi điện thoại lại nói chuyện với anh Quí và tôi.
Anh Cẩm đãi khách bằng 3 loại rượu bia: rượu bí truyền "ông uống bà khen", Johnny Walker và bia Tiger. Nhà anh chị Cẩm Tâm là 1 biệt thự lớn. Sân đậu được 2 xe hơi và hàng chục xe gắn máy thoải mái. Tiệc dọn ngoài sân gồm có các món hải sản xuất khẩu do anh Chinh đem đến: tôm Nga, Ốc Thổ Nhĩ Kỳ, mực .. Chủ nhà đãi bánh nếp, ốc và bún tôm rất đặm đà. Một số đông khách tuy không được mời là mà đến là các chú muổi. Chiếc vợt giết muỗi được sủ dụng liên tục, những tiếng tách tách khi đánh vào muỗi nghe rộn rã như pháo Tết.
Ngồi: Liễu, Thủy, Hạnh, Sáng, Tâm
Đứng: Phương, Tuyền, Quí, Long, Tuấn, Chinh, Cẩm, Nam
Ăn nhậu và câu chuyện thật sôi nổi. Sau đó chị Tâm đem ra 1 guitar và chương trình văn nghệ bắt đầu: Chị Tâm và anh Cẩm với bài Green Fields, Tuyền với 1 bài của Phan Huỳnh Điểu, Trần Hữu Chinh với bài Hãy Yêu Nhau Đi của Trịnh công Sơn, anh Nam với Mộng Dưới Hoa (?) của Phạm Đình Chương. Mọi người ca rất hay và thoải mái. Riêng tôi như kiến bò chảo nóng, vì đang lo bị chủ nhà gọi đích là ca nhạc sĩ và bắt hát. Than ôi, nhạc sĩ lèo và cả chục năm không cầm đàn thì làm ăn cơm cháo gì được. Hồi ở Houston năm ngoái bị anh Khổ kêu, còn lấy cớ không có guitar, chứ ở đây thì hết đường. Bí quá, tôi muợn giấy bút của chị Tâm, chép lại bài hát ngắn nhất dễ nhất lên giấy, cầm cái đàn bấm chỉ 1 chord Am làm luôn một lèo cho xong. Cả ca sĩ và khán giả đều .. thất vọng não nề vì nghe dở quá. Thấy thế, Tuyền cứu bồ bằng cách đánh lại bản nhạc và kêu tôi hát lại. Nhờ có Tuyền giúp nên lần thứ hai đỡ hơn được một chút, ít nhất thính giả còn có idea là bài hát nói cái gì. Thật là xấu hổ ..
Cuối buổi tiệc, anh Nam đưa anh Quí về đường Minh Phụng quận 11, và chúng tôi về Lý Chính Thắng quận 3. Hôm sau anh Quí về Úc và tụi tôi đi tour Hà Nội.
13-3 gặp anh Lê Quý
Vừa đến Hà Nội, tôi gọi cho anh Lê Quý. Anh đang đi làm việc ở Hà Tây và hẹn gặp ở quán Ngon, đường Phan Đình Phùng. Anh có mời thêm 2 cặp nữa: Ross Helene và Lập Giang. Ross chuyên design các sân golf và đã làm 200 sân golf. Ross có mang theo 1 coffee table book về các sân golf and đã design (anh Quý cầm trong ảnh). Giang là kiến trúc sư trưởng trong project Pacific Palace của anh Quý (his current love), và chồng là Lập, cũng là 1 building engineer. Anh Quý xem chỉ vào khoảng dưới 6 bó trong khi tuổi thật đã 7 bó rồi. Rất vui tính niềm nở. Lần đầu tiên gặp anh mà anh đối đãi thân tình như bạn đã quen lâu năm, mối liên lạc MitChong thật là đặc biệt. Anh hát cho bàn tiệc các bản nhạc anh viết, mỗi bản một hai câu, trong đó có bài mới nhất chưa phổ biến.
Quán Ngon: Lập, Giang, Quý, Ross, Helen, Hạnh, Tuấn
Sau bữa anh, Ross và Helen ra về, còn lại 5 người xuống phố ăn chè. Trên đường đi, anh Quý ngừng taxi chỉ cho xem "người yêu" hiện nay của anh: toà nhà Pacific Palace, trên đường Phan Đình Phùng, sẽ xong tháng 6 năm nay.
Quán chè, ông chủ là 1 diễn viên hài TV (Phạm ?), ở ngay vỉa hè, rất đông khách. 5 người chộp ngay 5 ghế đẩu ngồi xuống và gọi 5 bát "chí mà phù". Tiệm 10 giờ mới đóng của nhưng đến 9:30 đã hết chè, không tiếp khách nữa.
Quán chè - Ảnh do ông chủ tiệm chụp giúp
Tôi thật phục tính năng động và lòng quý mến bạn MC của anh. Chỉ mong mình có được trái tim trẻ trung và yêu đời như anh.
Tối 16-3 anh lại rủ ăn tối nữa với vài người bạn khác, nhưng tụi tôi từ Hạ Long về trễ, hơi mệt nên xin lỗi anh không đến được. Về SG gọi giã từ anh trước khi về Canada, anh lại gọi điện thoại cho ca sĩ Quỳnh Lan, và QL gọi điện thoại cho tôi rủ đến phòng trà cô ấy hát. Tiếc quá, hôm sau tôi có chuyến bay sớm, nên đành từ chối.
Tour miền Bắc (13-3 đến 17-3)
Về đến SG tụi tôi mới đi tìm tour. Cũng hơi confusing, vì nhiều nơi quảng cáo tour chỉ là đầu mối, không phải là công ty tổ chức. Cùng Phương em của Hạnh đi tìm tour. Đến Saigon Tourist thì 1 tuần nữa mới có tour book được khách sạn, máy bay, không kịp ngày về Canada. Chạy qua Hoà Bình Tour, có được 1 tour khởi hành sau đó 4 ngày. Giá cả khá rẻ, $US 330/ nguời. Trong đó vé máy bay đã khoảng $100. Còn lại 240 cho 5 ngày 4 đêm, chỉ $48 1 ngày kể cả khách sạn, ăn uống, admission, tour guide thì rẻ chán ..
Đến ngày lại địa điểm tập trung thì hoá ra là tour operator là Văn Hoá Việt, không phải là Hoà Bình, và danh sách họ không có tên mình. Ông coordinator ở đây lo gọi lại Hoà Bình, confirm, lo book vé máy bay, gọi taxi đưa ra phi trường, và lên máy bay di đúng giờ. Thấy họ làm việc rất efficient. Trên đờng đi tour, anh chàng tour guide tên Nguyên làm việc cũng rất hiệu quả, các nơi đến đều xắp xếp chu đáo, trên xe làm MC giới thiệu các nơi đi qua và nói chuyện joke có duyên chẳng khác MC Việt Thảo. Đoàn tour 45 người anh ta dẫn đi không bị trục trặc gì. Lần sau về tôi cũng sẽ đi các tour tổ chức cho tiện.
Thời tiết không được tốt lắm, ngày nào cũng mưa phùn, trời sương mù, chụp ảnh không đẹp. Hôm cuối đi Lăng Bác và chùa Một Cột, bị mưa nặng hạt không có chỗ trú.
Trừ ở đền thờ vua Đinh Tiên Hoàng những người bán postcard khá aggressive, còn các nơi khác bán hàng và chụp ảnh chào mời 1 lần thôi, nếu từ chối họ không bám theo nài nỉ.
Ghi lại vụn vặt
Shopping:
Nghe Doc Ưu khen Mekong Ký Sự (MKKS): Vào Xuân Thu thấy chỉ có 12 tập, thiếu 2 tập. Không mua mà thay bằng Hỏa xa ký sự 5 tập và 1 số Video du lich VN (Đi tour xem chưa đủ nên mua thêm video xem gỡ gạc). Chạy ra Huỳnh Thúc Kháng thì có MKKS sao chép, 12000 đ/ tập. Lúc mua thấy 1 Việt Kiều Úc mua một lô Video ca nhạc, anh ta tự tay gói thêm mấy lớp giấy nhôm cho chắc ăn, và có vẻ tin tưởng biện pháp này lắm. Lúc ra phi trường, Mấy cái DVD mua có niêm, nằm trong hộp, không có giấy nhôm, nằm trong 1 carry on, nhưng cô kiểm soát chẳng hỏi han gì cả. Nhưng dĩa lậu gói giấy nhôm bị phát hiện ngay. Chỉ có 14 dĩa lậu mà lại là DVD tài liệu nên cô kiểm soát cho đi luôn không làm khó. Coi bộ lời khuyên dùng giấy bạc bọc CD bị phản tác dụng, chẳng khác gì "lạy ông tôi ở buị này".
Giá laptop coi bộ đắt hơn ở Canada. Hình như nếu vào VN phải khai thì khi ra phải đem ra lại, không tặng lại người nhà được.
Hồi bị mất máy ảnh, tôi tìm cái khác thay. Vào tiệm lớn cũng đắt hơn 40%, nhưng ở Thương Xá Nguyễn Huệ giá lại rẻ tương đương như Canada, memory card thì rẻ hơn 1 SD 2GB chỉ $US 22 . Về lại Canada, thấy giá vẫn còn $50. Ông em ở VN nói hàng ở Thương xá NH có lẽ do phi công tiếp viên mua duty free về bán lại nên rẻ hơn.
Văn nghệ:
Nghe nói nhạc Đức Huy đang được ưa chuộng ở SG. Chỉ có dịp 1 tối đi phòng trà Yesterday, góc Nguyễn Thông - Lý Chính Thắng gần nhà. Chương trình từ 8:30 đến 10:30 tối, khoảng 5-6 ca sĩ, mỗi ca sĩ chạy show hát 3 bài rồi đi. Được nghe 3 ca sĩ đã từng hát CD Có Một Tình Yêu là Quang Minh, Xuân Phú và Xuân Trưòng. Yesterday hát nhạc nhẹ và xưa, các ca sĩ đưa vào vài bài của Đức Huy, thậm chí có 1 bài hình như là của Lam Phương cũng được ca sĩ nói là của ĐH. Giải trí ở Yesterday quá rẻ, 1 ly nước chỉ 50,000 ($US 3) và được nghe nhạc sống và ngồi phòng điều hoà tránh nóng SG.
High points:
Ăn uống: nếu quên các bài báo nói về các hoá chất nhiểm vào thức ăn, H5N1 thì các món ăn, trái cây, tươi, đa dạng và rẻ. Tôi chỉ né mắm tôm mắm nêm và nem gỏi, còn lại làm tuốt. Các quán ăn tiếp đãi chu đáo, giá rẻ. Bữa ăn ở Sài Gòn Xưa, 16 người ăn, 3 người phục vụ, bia Heineken mỗi nam MC uống hàng 2-6 chai, tổng cộng chỉ tốn $100, thêm "tip". Dân SG thường không Tip hay Tip rất ít số tiền lẻ còn lại, nhưng service rất tốt. Trong khi đó các restaurant Canada, service phải ới mãi waiter mới đến, mà típ dưới 10% là cứ yên tâm là sẽ bị waiter mắng sau lưng.
Dịch vụ, giá cả mặt hàng rất tốt: customer được salesman săn sóc kỹ. Vào Thương Xá Nguyễn Huệ mua quần áo buổi sáng, nhờ lên gấu quần chiều lấy. Chiều đến không có biên nhận, cô bán hàng vừa thấy mặt là nhớ, đưa quần ra. Hỏi biên nhận thì tôi nói bỏ quên ở nhà rồi, cô vui vẻ giao quần áo và nói chú về xé bỏ giùm biên nhận cho cháu. Khác hẳn bên North America, càng ngày càng gặp voice response và line-up, service có không vừa ý cũng chẳng biết kêu ai.
Dân VN trong nước friendly vui vẻ, nếu có ý định moi tiền Việt Kiều thì cũng làm khéo léo nhẹ nhàng chứ không trắng trợn, khác với nhiều horror stories đòi tiền tip mà tôi đã được nghe:
- Cô chèo thuyền cho tụi tôi xem Tam Dảo chèo 2 giờ chỉ được 30,000 đ (chưa đến 2 $US). Cô bảo 1 tháng mới đến phiên cô được chèo. Khi gần đến số thì phải đợi cả ngày, nếu kêu số mà không có đó, thì mất phiên. Hàng ngày cô làm ruộng và thêu, nhưng hàng thêu ra bán không được. Cô cũng đưa hàng thêu ra mời, nhưng khi mình không muốn mua thì thôi, và vui vẻ cheo tiếp và giới thiệu cảnh trên đường. Tụi tôi tip thêm 20,000, nhưng sau này feel guilty là sao không tip thêm.
- Trên đường đi Yên Tử, tôi đem cái cell phone bi tắt ngúm vào 1 tiệm bán phone nhờ xem. Cậu bán hàng xem bảo là chắc SIM card bị cháy, loay hoay 1 lúc rồi nói là không sao, và reboot cho phone chạy lại. Hỏi cháu lấy bao nhiêu, cậu trả lời đâu có đáng gì, cháu không lấy tiền chú đâu.
Low points:
Thời tiết quá nóng, lúc nào cũng có cảm giác như Tôn Ngộ Không bị nhốt trong lò luyện đan của Thái Thượng Lão Quân. Da bị allergy ngưá ngáy. Ở nhà không ngủ được, nhiều khi mơ màng thấy nhà ở Montreal đúng là thiên đường, dù mua đông muà hè, trong nhà nhiệt độ luôn luôn thoải mái. Ra Bắc thì rất ẩm, mới chừng 30 phút đi giầy đã thấy vớ ẩm ướt. Khách sạn 2 sao phòng tắm mỗi lần tắm nước chảy lênh láng ra sàn. Cầu thang gạch bị ẩm ướt nhẹp như bị đổ nước, bị trượt té 1 cái chắc nhiều khả năng vào nhà thương.
Đường xá quá đông, xe và bụi nhiều, thêm noise pollution, trong nhà lúc nào cũng nghe tiếng xe gắn máy
Tại Cần Giờ ngồi ghế bố, vô ý máy ảnh rơi xuống cát bị 1 bà bán hàng lấy mất. Mất toi 400 bức ảnh chụp trong 6 ngày. Ở party nhà anh Cẩm, Tuyền an ủi: mày bị mất ít đó, anh Dinh Văn Qui cũng kể chuyện ở khách sạn Nha Trang bị kẻ trộm vào phòng lấy mất 3000 đô la.
Ảnh các nơi
Sau đây là 1 số ảnh tiêu biểu các nơi đã ghé qua:
13-3 Hà Nội
Văn Miếu
Thê Húc
Tháp Ruà
14-3: Ninh Bình
Sân cỏ gần đền thờ vua Đinh Tiên Hoàng và vua Lê Đại Hành
Cờ lau tập trận
Đền vua Đinh Tiên Hoàng
Đền vua Lê Đại Hành
Tam Cốc
15-3: Yên Tử, Tuần Châu
Cable car Yên Tử
Leo núi Yên Tủ - Người cầm loa là Nguyên tour guide
Bãi biển Tuần Châu
16-3: Hạ Long
Hạ Long trong sương mù
Hòn gà chọi
Động Thiên Cung
17-2: Lăng Bác, Chuà Một Cột
Với các bạn cùng tour: 2 bác từ Na Uy, Vấn Yến từ Arizona, Tuấn Hạnh
Chùa Một Cột
Bảo Tàng Hồ Chí Minh
Du Lịch Sài Gòn
9-3: Suối Tiên
11-3: Cần Giờ
Đảo khỉ
Đi thuyền vào chiến khu Rừng Sát
Bãi biển Cần Giờ: Tại đây máy ảnh rơi khỏi túi quần lúc ngồi vào ghế bố bị 1 bà bán hàng ở sau lưng lấy mất